Nay muốn về một đêm ở Phú Thọ
Ngủ vùi đầu vào đất mẹ Dân Quyền
Áp mặt vào dòng sông Đà mát lạnh như sữa mẹ
Ôm chặt lấy bờ đê xanh mà khóc oà!
Chạy dọc bãi sông tìm bới từng củ khoai lang
Sặc mùi khói mẹ đốt rơm đốt dạ
Chúi mũi vào bờ ao móc từng con cua cái
Nghe nắng thì thầm đang nhớ những ruộng dưa.
Chẳng phải đã hẹn nhau ra tắm bến phà
Bố gập cây ngô tươi đánh cho mấy trận
Có hôm trâu chạy theo bạn yêu lên tận đồng Thượng
Có hôm đi cắt cỏ cùng bà mà lạc ra tận Gót Nung?
Về Dân Quyền đi nghe đêm vắng mênh mông
Nghe người già ngồi trầm ngâm mấy câu chuyện thủa trước
Nằm nghe thời gian trôi qua trong mưa rơi man mác
Hôm nay đã là quá khứ của ngày mai.
Có những lúc nhói tim bởi những nỗi nhớ dai dai
Đêm ấy vắng trăng cấu véo nhau trong bãi mía
Được mất nhục vinh phố hoa, trẻ già nhầy nhựa
Cũng chỉ thèm về nghe tiếng thở quê hương!!!
Thanh Tuấn